-
Teresa
Chuyên -
Muốn rèn luyện một đức tính nào đó ngày một, ngày hai
không hề dễ, để rèn luyện được nó chúng ta cần có một khoảng thời gian.Như các
nhà khoa học đã chứng minh, để rèn luyện một thói quen thì cần đến 28 ngày liên
tục nhưng để rèn luện bản thân nên hoàn hảo thì cần cả đời mình.Vậy để rèn luyện
đức tính “ Hòa hợp” thì cần bao lâu?
Một người đang sống một cuộc sống giản dị, bình thường,
nhưng qua một đêm đã bước vào một môi trường hoàn toàn khác, xa lạ, nhưng cũng
rất mới mẻ.Vâng đó là mọt gia đình, gia đình này rất nhiều thành viên trẻ quy tụ
lại để tạo nên , cùng nhau góp sức , cố gắng xây dựng nó, để có nhiều tình yêu
thương lẫn nhau, nhiều sự che chỏe, sự chia sẻ, giúp đỡ nhau, cùng nhau cố gắng
mỗi ngày. Đó là gia đình Ánh Dương này. Bước vào gia đình này, nó quá xa lạ đối
với mới bước vào đây. Nỗi nhớ nhà ập đến, vì đây là lần đầu tiên họ xa nhà,
cũng vì vào môi trường không hề một ai thân quen.Để vượt qua được khoảng thời
gian này, chính mỗi người phải biết hòa quyện vào môi trường đó. Phải hòa hợp vớ
tất cả thành viên trong gia đình này, mỗi người một tính cách, một cách nói, mỗi
tỉnh thành khác nhau, quy tụ vào một nơi để tạo ra gia đình. Hòa hợp thì giúp
ta sống và làm việc một cách ôn hòa, ta sẽ cảm thấy được kết nối với nhau và những
gì sống động sẽ đến. Với sự hòa hợp đó, ta sẽ cùng hợp tác với các thành viên
trong đó hoàn thành nhiều công việc hơn một người trong chúng ta có thể làm một
mình.
Đúng như vậy, khi vào đây, bao nhiêu thiếu sót, bao
nhiêu sai phạm, đều sẽ được mọi người giúp đỡ để hoàn thiện nó hơn. Nhờ sự hòa
hợp đó mà ta sẽ có thêm nhiều chị em, nhiều bạn cùng các chị em làm các công việc
đạo và đờim như vậy trong họ, họ sẽ cảm giác là một chi thể của gia đình này, cảm
thấy được gắn kết, kết nối với mọi người. Dù đôi lúc, nỗi buồn nó sẽ ập đến,
nhưng nó sẽ không tồn tại được lâu, nó sẽ sớm biến mất nhờ có chị em trong gia
đình cùng chia sẻ. Ta sẽ biết quan tâm hơn đến mọi người, luôn quan sát mọi thứ
xung quanh xem chị em mình có caanf giúp đỡ gì hay không hay cần chia sẻ gì
không. Ta sẽ tập được thói quen đó và sẽ hành động như một sứ giả hòa bình ở bất
cứ nơi đâu. Có đôi lúc, ta tự cảm nhận được rằng, lúc họ vui, ta cũng vui, lúc
họ buồn, ta cũng buồn lây, ta muốn nhanh lại cùng tâm sự với họ đểcảm giác
trong đó ra biến mất khi họ vui trở lại.
Để hòa hợp với tất cả mọi người thì rất khó, nhưng mỗi
người hãy tập dần hòa hợp với từng cá nhân một, rồi nhìn lại trong suốt thời
gian qua, mình đã sống hòa hợp với rất nhiều người. Và khi được như vậy, chính
ta tự khnwgr định rằng : “ Tôi thực sự
hòa hợp với người khác . Niềm vui của một
người là niềm vui của mọi người. Tổn thương của một một người là tổn thương của
mọi người.Vinh dự của một người là vinh dự của mọi người”.
Vậy ta hãy rèn luyện nó mọi ngày trong đời, nhưng cũng
không nên hòa hợp một cách thái quá, hãy biết mức độ của nó như vậy thì ta sẽ
thu lại được nhiều kết quả hơn cả mong đợi.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét